Vị “ân nhân giấu mặt”
Như bao cầu thủ
trẻ khác tại Nghệ An, Phạm
Xuân Mạnh sinh ra trong một gia đình nghèo cùng 2 chị em. Cái nghèo lắt léo đến mức
cậu bé lúc ấy chỉ
có thể lấy
túi ni lông vo tròn thành trái bóng để
thỏa mãn niềm đam mê với bóng đá. Bà Phan Thị Hà (mẹ Xuân Mạnh) thấy
thế, nhiều lần
quát lên quát xuống
nhưng không được, sau để con tự thỏa
mãn đam mê bản thân.
Cột
mốc sự
nghiệp đáng nhớ đầu
tiên của Xuân Mạnh là khi anh tỏa sáng ở giải
bóng đá huyện Minh Thành và
giải U10 Nghệ An. Lúc này, gia đình mới có thêm động lực
để cho anh thi tuyển vào lò trứ danh SLNA. Bà Hà còn tin rằng “bóng
đá sẽ là con đường giúp con trai mình thoát nghèo”.
Ba ngày lên Vinh thi tuyển cũng là ba ngày bà Hà và Xuân Mạnh phải chắt
bóp mọi thứ
với chỉ
200.000 đồng. Mọi việc,
đồ dùng không cần thiết đều
phải cắt
giảm tối
thiểu để
không tốn thêm tiền. Thậm chí, những
ngày tiền thuê nhà còn chưa có, hai mẹ con còn phải nhường
nhịn nhau từng xuất cơm
cuối cùng cho qua cơn đói.
Trong lúc không biết xoay đâu ra tiền để giả tiền thuê trọ, bà Hà bất ngờ khi nghe tin có một “mạnh thường quân” giấu tên nào đó đã giả tiền giúp hai mẹ con. Niềm vui còn nhân lên bội phần khi Xuân Mạnh xuất sắc vượt qua hơn
30 cầu thủ để đỗ vào lò SLNA.
Niềm tin của gia đình Xuân Mạnh lúc đó như ánh sáng chợt lóe lên phía cuối con đường, mang tới cơ
hội thoát nghèo. Đây cũng là cột mốc
đầu tiên mở đầu
cho con đường thành công sau
này của anh. Vậy nên, đến tận
bây giờ, bà Hà vẫn hay chia sẻ về
kỷ niệm
đó, hy vọng có ngày được gặp
“vị ân nhân” để đền
đáp công ơn.
Bán trâu,
vay nợ cho con đá
bóng
Năm 2007, Phạm Xuân Mạnh chính thức trở
thành một thành viên của lò đào tạo SLNA. Cầu thủ
người Nghệ An vui mừng
khôn xiết khi sắp
được chơi
bóng cùng bạn bè, sắp được
thực hiện
ước mơ
trở thành cầu thủ
chuyên nghiệp ấp ủ
bao lâu nay.
Nhưng niềm vui mừng
đó không xuất hiện ở
bố mẹ
Xuân Mạnh. Năm 2007 cũng là lúc gia đình
anh rơi vào trạng thái túng bấn. Cái ăn, cái mặc còn chưa đủ
đầy sao dám nghĩ tới việc
cao sang nuôi con ăn học
lâu dài.
Một
lần, Xuân Mạnh xin bố mẹ
mua giày để đi tập bóng cùng các bạn. Gom góp mãi mà chả đủ
tiền, ông Linh (bố của
Mạnh) đành phải chạy
gấp sang hàng xóm vay chút ít tiền. Nhưng người
hàng xóm (vốn biết
hoàn cảnh gia đình Mạnh) chỉ từ
chối với
lý do: “Chú tiền
mô trả lại mà đòi mượn tiền mua giày?”.
Để trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp, gia đình Phạm Xuân Mạnh đã phải bán trâu, vay nợ nhiều nơi. on trai lại đang hào hứng khi trúng tuyển lò nổi tiếng SLNA. Phải làm sao bây giờ?
Đắn đo suy nghĩ lựa chọn
thiệt hơn
mãi, mấy ngày sau đó, ông Linh quyết định
bán con trâu (cũng là tài sản
lớn nhất
của nhà lúc bấy giờ)
để lấy
8 triệu đồng.
4 triệu để
mua giày và lo kinh phí học
tập cho Xuân Mạnh tại
SLNA, 4 triệu còn lại gom góp để mua trâu mới.
Khoảng thời gian ở đội trẻ xứ Nghệ cũng là quãng thời gian khó khăn của gia
đình Xuân Mạnh. Để có chi phí cho anh ăn học, gia đình luôn phải chạy đôn
chạy đáo để vay tiền. Khoản nợ vì thế cũng tăng dần theo thời
gian, mang theo bao muộn phiền cho ông Linh bà Hà. Cả hai chỉ mong
con trai của mình có thể thỏa đam mê bản
thân để thoát cái nghèo, thoát khỏi cuộc sống khổ cực như ông bà.
Thành công đổi đời
Năm 2017,
Xuân Mạnh bắt đầu được đôn lên đội 1 SLNA chơi tại V-League.
Mọi thứ lúc này bắt đầu giãn dần ra
khi Xuân Mạnh nhận được mức lương 8 triệu đồng mỗi tháng. Ý thức được hoàn cảnh
khó khăn của gia đình, anh tiết kiệm phần lớn số tiền để gửi về quê giúp bố mẹ trả nợ.
Thành công đỉnh điểm đến vào năm 2018 khi Xuân Mạnh cùng U23 Việt Nam
giành chức Á quân VCK U23 châu Á tại Thường Châu, Trung Quốc.
Chiến tích chưa từng có trong lịch sử giúp
cầu thủ người Nghệ An có một khoản thưởng lớn sau đó. Anh cũng trở thành một cầu thủ quan
trọng tại đội một SLNA. Các chế độ đãi ngộ cũng
được để ý chú tâm hơn.
Ngày nhìn
thấy con thành công ở Thường Châu, bà Hà nghẹ ngào
phát khóc “Nó nhắn dì ơi,
sau giải U23 chắc con có tiền trả hết
nợ cho bố mẹ rồi. Nó cũng nhắn mình mua tivi mới
đi, nó về rồi sẽ trả sau…”
Một hình ảnh xúc động khác diễn ra trong buổi đón
tiếp đội tuyển U23 Việt Nam trở về Việt Nam từ giải U23 châu Á 2018. Tại sảnh sân bay nhộn nhịp hôm
đó, hầu như mọi cầu thủ đều được vây quanh bởi đông đảo người
thân và NHM. Vậy mà duy nhất Xuân Mạnh chỉ có mỗi
mình mẹ đến đón. Ở một khu vực vãn người, hai mẹ con cứ ôm nhau sụt sùi khóc mãi không thôi.
Cho đến
giờ, dù đã là một cầu thủ nổi tiếng tại bóng đá Việt Nam nhưng
Phạm Xuân Mạnh vẫn không bao giờ quên được những hình ảnh nghèo khổ nhưng nồng ấm sự yêu thương
thời gian đó. Đấy cũng chính là động lực khiến anh phải luôn nỗ lực, khao khát nhiều hơn
nữa để vượt qua khó khăn, thi đấu thành công trong tương
lai.
Hơn ai hết, cũng như bao cầu thủ xứ Nghệ
khác, Phạm Xuân Mạnh biết rằng “bóng đá là con đường
thoát nghèo” của mình.
Xem thêm: chơi
game đánh bài đổi thưởng trên web
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét